Và phần lớn người chơi Ducati, như người bạn này chẳng hạn, là những người rất chịu tìm tòi về kỹ th

Chiếc Ducati 899 màu đỏ có vẻ rất hợp với không khí Giáng sinh 
 
Chủ xe ở trong nhóm những người bạn chơi Ducati vẫn thường ghé chỗ chúng tôi chơi. Anh em trạc tuổi nhau nên trò chuyện khá vui. Nhờ nhóm bạn này mà chúng tôi có cơ hội tìm hiểu thêm nhiều kiến thức mới trên các dòng Ducati, vốn là dòng xe đặc biệt có rất nhiều ưu lẫn khuyết điểm.
 
Và phần lớn người chơi Ducati, như người bạn này chẳng hạn, là những người rất chịu tìm tòi về kỹ thuật. Không phải chỉ bởi họ có điều kiện, mà hơn hết, là bởi họ có mong muốn hiểu được nó, để chế ngự sức mạnh của nó, để cùng trải qua những cung đường giàu cảm xúc.
 
Lái xe, đến một lúc nào đó, bạn sẽ nhận ra nó là một trải nghiệm cảm xúc kỳ lạ, một niềm vui nằm dưới bàn tay mỗi lần vặn ga. Trong một khoảnh khắc chớp nhoáng, bạn và chiếc xe như trở thành là một.
 
.
 
Có một bộ phim cũ, tên là Rush (2013), kể về hai nhân vật có thật trong giải đua xe F1.
 
Trong khi James Hunt là một tay chơi liều mạng, sẵn sàng lái bằng tất cả bản năng và sự say mê, thì Niki Lauda lại là một tay lái thận trọng nhiều tính toán và đầy nỗ lực. Với hai cá tính đối lập đó, dễ dàng để nhận thấy họ cũng sống hai cuộc đời khác hẳn nhau.
 
Cuộc đời của Hunt được khắc họa như một kẻ liên tục thất bại, cả trong cuộc sống lẫn trên trường đua, bởi anh sống bất quy tắc và không cần những luật lệ. Ngoài những cuộc đua, anh liên tục gặp phải vấn đề gây ra bởi tính cách phóng túng của mình. Còn trên tay lái, đối với anh, cuộc đua chỉ đơn giản là một nỗ lực để chiến thắng. Phần còn lại là niềm vui và sự bất cần. Anh chấp nhận mọi rủi ro và xem nó như một phần tất yếu của mỗi trận đấu trong đời.
 
Ngược lại, Lauda, bằng sự thông minh và thận trọng của mình, anh sớm có được mọi điều mà Hunt không có được. Những chiến thắng, gia đình yên ấm, sự vững chắc trong sự nghiệp.
 
Định mệnh mang họ lại trong cùng những giải đua. Cụ thể trong phim là giải 1976 Formula One season. Và như một lẽ tất nhiên, Lauda liên tục dẫn trước trên bảng xếp hạng.
 
Tuy nhiên, những cơn mưa đột ngột ở chặng Grand Prix Đức đã khiến đường đua trở nên khó kiểm soát, và một tai nạn khiến Lauda phải dừng lại điều trị trong 6 tuần. Suốt thời gian đó, anh chứng kiến Hunt vượt lên và thống trị bảng xếp hạng.
 
Lauda trở lại, bám đuổi Hunt bằng kỹ năng của mình. Họ tiếp tục cạnh tranh một cách gay gay gắt. Đỉnh điểm là ở chặng đua cuối, Grand Prix Nhật Bản. Và một lần nữa, mùa mưa khiến đường ướt trở thành một chọn lựa tử thần. Nếu Lauda tiếp tục, anh vẫn có thể trở thành nhà vô địch, ngược lại Hunt cũng có khả năng này nếu về đích ở top 3.
 
Và Lauda quyết định rời cuộc đua năm đó, anh không đủ dũng cảm để đánh cược sự nghiệp và cả cuộc đời mình lần nữa. Trong khi Hunt thì bất chấp để tiếp tục đua, đó vốn là cá tính của anh.
 
Chuyện gì đến sẽ đến, vượt qua rất nhiều bất trắc trên đường đua, Hunt đã mang được chiếc xe trong tình trạng hư hỏng nặng nhưng vẫn về đến đích trong nhóm dẫn đầu. Từ đó trở thành nhà vô địch của giải đua năm đó.
 
Đó cũng là giải đua quốc tế cuối cùng trong sự nghiệp của Hunt. Anh giải nghệ ngay sau đó, tiếp tục sống những ngày tháng tiếp theo trong hào quang của sự nổi tiếng và lối sống phóng túng. Cuộc đời anh, có lẽ, ngoài lần chói sáng đó vẫn luôn là một chuỗi thất bại nối dài.
 
Về phần Lauda, sau khi hẹn Hunt ở giải đua năm sau và nhận được sự từ chối từ đối thủ, anh tiếp tục trở lại và vô địch nhiều năm sau đó. Nhưng vấn đề lớn nhất nằm lại trong trái tim anh, là anh đã chấp nhận bỏ cuộc ở giải đua năm 1976 và nhìn Hunt chiến thắng. Anh đã có mọi thứ, ngoại trừ một thứ duy nhất, là một lần được sống trọn vẹn với bản năng và sự liều lĩnh của mình.
 
Thứ mà đối với Hunt, chỉ đơn giản như một lẽ tất nhiên.
 
.
 
Chúng tôi kể một câu chuyện dài như thế chỉ đơn giản vì một ngày cùng anh em đứng ở Pangorin trò chuyện, rồi bất chợt nhận ra, trong cuộc sống này đúng và sai không có thật, điều thực sự diễn ra chỉ là những chọn lựa. Chúng ta sống, và hẳn nhiên nhận lại kết quả từ mỗi lựa chọn của mình. Điều đó kéo ta đi mỗi ngày, qua đời sống ngắn ngủi và vô thường này, đến điểm kết thúc.
 
Trong suốt chặng đường đó, có những người như Niki Lauda, sẽ muốn sống đầy thận trọng, lùi lại một lần để chiến thắng những lần sau.
 
Và có những người như James Hunt, chỉ muốn đốt cháy bản thân trong một khoảnh khắc, để chói sáng, để chiến thắng. Để không bao giờ phải hối hận dù kết quả có thế nào.
 
Sao cũng được, được sống đúng với bản thân mình đã là tốt lắm rồi. Chúng tôi luôn tin vào điều đó.
 
.
 
Giáng Sinh an lành..
 
-Pangorin-
Quay lại
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Quay lại trang tin
loading
Liên hệ: 0987 83 89 85